Bài viết tạm thời không có.
ĐẤU THẦU - MUA SẮM CÔNG

Bình chọn

Theo bạn thông tin nội dung website thế nào ?

Phong phú đa dạng
Dễ sử dụng
Hữu ích

483 người đã tham gia bình chọn

Thống kê truy cập

Số lượng và lượt người truy cập

  • Online 4

  • Hôm nay 524

  • Tổng 2.920.331

Chuyện Vương lớp trưởng

Xem với cỡ chữ : A- A A+
Tôi tình cờ gặp Trần Quốc Vương trong một buổi về thăm trường cũ, ngôi trường gắn bó với tôi những kỷ niệm đẹp nhất của thời đi học. Nghe Vương thuyết trình tiếng Anh đề tài môi trường, tôi nhanh chóng bị thuyết phục. Cậu học trò của miền quê còn nhiều nghèo khó lại có thể nói tiếng Anh lưu loát, vốn từ vựng phong phú, diễn đạt chắc chắn và thu hút đến thế. Khuôn mặt Vương bừng sáng nhưng sao đôi mắt lại sâu kín một nỗi buồn thăm thẳm khiến tôi muốn nhìn lâu, muốn tìm gặp. Tôi đến nhà em ở thôn Lệ Kỳ, xã Vĩnh Ninh, Quảng Ninh, Quảng Bình, trong buổi chiều muộn, Vương kể tôi nghe câu chuyện của mình… 

Nỗi đau mất cha

Vương sinh năm 1996, trong gia đình có hai anh em. Bốn năm sau, ba em qua đời vì tai nạn. Trong một năm, ba mẹ con quàng trên đầu ba vòng tang trắng. Ông bà nội và ba liên tiếp ra đi. Căn nhà gỗ nhỏ đã mục chỉ còn ba mẹ con. Vương vừa lên bốn. Anh lớn lên sáu. Mẹ chỉ còn như chiếc bóng héo hắt trong nhà. Những cơn đau tim dữ dội vẫn hành hạ mẹ Vương mỗi đêm. Vương bảo, ngày đó em còn nhỏ, em không nhớ gì, nhưng em luôn gặp ba trong những câu chuyện của mẹ, trong những giấc mơ đẫm nước mắt, và đôi khi trong cả dáng mẹ tựa cửa. Em nhớ ba! Vương kể, hai hàng nước mắt chảy dài. Anh lớn đành bỏ học... Nhà không có tài sản gì đáng giá, chỉ còn 3 sào ruộng khoán. Mẹ đau ốm vẫn bám ruộng và bươn chải đủ nghề để kiếm tiền nuôi hai anh em. Vương bé nhỏ trở thành chỗ dựa cho mẹ, là niềm tin yêu, hy vọng cho cuộc sống của mẹ hàng ngày.

Ước mơ sưởi ấm lòng mẹ

Năm nay, Vương đã là học sinh lớp 9 của trường THCS Vĩnh Ninh. Đến trường hỏi thăm Trần Quốc Vương sẽ nhận được những lời khen và nụ cười trìu mến của thầy cô bạn bè dành cho em. Ngày một buổi đến trường, buổi còn lại Vương phụ mẹ việc nhà. Là con trai nhưng Vương thu vén việc nhà đảm đang như cô con gái. Ở nhà lo cơm nước và chăm bầy lợn cho mẹ, còn chút thời gian rảnh là ra đồng bắt ốc lấy tiền phụ bữa ăn. Thời gian học bài ở nhà của Vương là từ 9 giờ đêm và lúc sáng sớm. Trước giờ đến lớp, Vương còn phải phụ mẹ cày ruộng, làm cho xong công việc ở nhà. Vậy mà trong 8 năm qua Vương luôn là học sinh giỏi. Năm học nào em cũng đứng đầu lớp. “Phải sắp xếp thời gian hợp lý và quan trọng là phải tìm cho mình một phương pháp học tập hiệu quả chị ạ”. Vương nói thế khi tôi hỏi về bí quyết học giỏi của em. Nhắc đến chuyện học, đôi mắt Vương bỗng lấp lánh niềm vui. Thời gian học của em ít nhưng em luôn tận dụng từng chút một nên vẫn nắm kiến thức cơ bản một cách chắc chắn. Ở lớp em tuyệt đối tập trung để tiếp thu bài giảng. Cách ghi bài cũng phải trình tự, khoa học. Em thường chép bài khoa học tự nhiên theo sơ đồ hình cây cho dễ nhớ. Còn các bài khoa học xã hội thì sắp xếp theo chủ đề. Trong tất cả các môn học, Vương thích nhất là môn tiếng Anh. Và để học tiếng Anh giỏi không chỉ dùi mài trong sách vở mà còn phải tìm hiểu đất nước Anh, con người Anh. Mỗi ngày em đưa ra quyết tâm phải thuộc 10 từ vựng. Mỗi ngày lại tăng dần lên một ít. Để học thuộc, em viết 10 từ đó ra một mảnh giấy và dán lên tường, ở chỗ dễ thấy nhất. Như vậy, ở trong nhà, dù làm việc gì, thỉnh thoảng em ngước mắt lên là lại thấy chúng. Các vật dụng trong nhà em ghi tên chúng bằng tiếng Anh và dán lên. Tôi thực sự cảm thấy thú vị khi nghe em kế về phương pháp học tiếng Anh của mình. Và những thành tích mà Vương đã đạt được trong 8 năm học qua là một minh chứng cho phương pháp học tập hiệu qủa của em. Đó là đạt 3 giải Nhì tiếng Anh suốt 3 năm liền trong kỳ thi học sinh giỏi cấp huyện và các bài luận tiếng Anh đạt giải trên báo Thiếu niên tiền phong.

Là một gương sáng học tập, Vương còn là một cán bộ Đội xuất sắc. Vương là ủy viên Ban Chỉ huy liên đội của trường THCS Vĩnh Ninh. Em còn là một lớp trưởng gương mẫu trong 8 năm liền. Hiện nay, Vương đang là thành viên tích cực của CLB phóng viên nhỏ huyện Quảng Ninh với gần chục bài viết trên Tập san Hoa Cát của Nhà thiếu nhi Quảng Bình. Đội tuyên truyền măng non của huyện Quảng Ninh cũng không thể thiếu giọng đọc trong trẻo của Vương trong mỗi chương trình tuyên truyền lưu động. Trong các buổi gặp gỡ, giao lưu văn hóa văn nghệ của nhà trường, địa phương, câu lạc bộ, Vương vừa hát, vừa ngâm thơ, vừa là diễn viên đầy tài năng trong các vở kịch. Thiếu Vương, các sân khấu thiếu hẳn sự sinh động. Khi được hỏi: “Em cân đối thời gian như thế nào để vừa học tốt, vừa phụ mẹ công việc và tham gia các hoạt động xã hội”. Vương cười: “Em vẫn có thể làm tốt cả hai việc cùng một lúc. Ví dụ như những hôm sinh hoạt câu lạc bộ, trong thời gian chờ các bạn đến đầy đủ thì em tranh thủ lướt lại trong đầu những kiến thức cần nhớ cho môn học ngày mai. Tham gia các hoạt động xã hội, em thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều. Những nỗi buồn dường như cũng dần tan biế... Để lớp đoàn kết, tiến lên thì mình phải thực sự là một cán bộ lớp gương mẫu”. Chính bí quyết đó đã giúp Vương trở thành một cán bộ Đội xuất sắc của trường THCS Vĩnh Ninh, là đại biểu Cháu ngoan Bác Hồ tiêu biểu của huyện Quảng Ninh năm 2010.

Ngôi nhà cũ dột nát của Vương vừa được xây mới lại. Dù ngôi nhà không gắn biển công trình tình nghĩa nhưng thực sự đây là mái ấm của tình yêu thương. Những người dân trong thôn thấu hiểu và thương cảm cho hoàn cảnh tội nghiệp của mẹ con Vương đã chủ động đóng góp người xe cát, người viên gạch, người ngày công để ba mẹ con có căn nhà ba gian cao ráo như ngày hôm nay. Ngôi nhà vừa tạm xong, vôi vữa đang vung vãi đầy, đồ đạc trong nhà cũng chưa có gì nhiều, nhưng nhìn ánh mắt lấp lánh niềm vui, tôi hiểu, ngôi nhà này là món quà quá lớn đối với mẹ con Vương. Vương chia sẻ: Sau này em muốn trở thành giáo viên tiếng Anh. Em muốn dạy học gần nhà để chăm mẹ. Thế đấy, bao nhiêu ước mơ của em cuối cùng cũng chỉ vì một điều duy nhất là hướng về mẹ, ở bên cạnh mẹ. Em nói đó là điều bình yên nhất cuộc đời em.

Năm học mới đã đến rồi. Cầu mong cho những ước mơ nhỏ bé của Vương thành hiện thực. Cầu mong cho cậu bé Vương luôn giữ ngọn lửa trong tim để có đủ đầy sức mạnh trên con đường đi đến tương lai.

Lê Tâm